Thứ Hai, 5 tháng 11, 2012

Tiểu phẩm “Cây chay” – Những điều đáng trân trọng.

     
"Bà con nhân dân mình có nhiều người tốt, cho dân, cho Nước chẳng tiếc gì đâu các con ạ. Kể cả phải hi sinh những điều lớn lao, to tát hơn nhiều ấy chứ".
 Những điều vĩ đại nhất lại nằm trong những con người bình dị nhất.
   
    (Thành thật xin lỗi bạn đọc vì đoạn Video bị ngắt quãng. Trong khi chờ chúng tôi sửa chữa, các bạn vui lòng đọc đoạn văn dưới đây)
Đặng: Người ta làm đường thì nó ồn ào một chút, Mẹ cố gắng nhé để rồi có đường mới vừa đẹp, vừa sạch sẽ hơn…
À, Mẹ ơi, sắp đến ngày giỗ anh Tâm rồi Mẹ nhỉ?
Bà Mẹ Thính: Ừ, hôm nào giỗ thằng Tâm con bảo mấy anh em trong đơn vị ra ăn cơm với Mẹ nhé?
Đặng: Mẹ ơi, con xin phép vào thắp cho anh Tâm nén hương Mẹ nhé?
Bà Mẹ Thính: Ừ, con vào đi.
Đặng: (Đặng thắp hương xong đi ra, nhìn bà Mẹ nói …nét nhạc buồn) Mẹ ạ, mỗi lần đến thăm Mẹ như thế này, con như vơi đi nỗi nhớ Mẹ con ở quê, đợt này được nghỉ phép nhất định con sẽ đón Mẹ con ra chơi với Mẹ, có được không Mẹ?
Bà Mẹ Thính: Ừ, con đón Bà cụ ra đây chơi để chị em mẹ biết nhau.
Đặng: Vâng ạ! À, Mẹ này…
Bà Mẹ Thính: Gì thế con?
Đặng: Con đường này làm qua đây sẽ đẹp lắm mẹ nhỉ. Nhưng mà hình như anh em làm đường đến đây lại vướng mất cây chay nhà mình, cây chay lại ở sát mép đường, sau này nó sẽ ảnh hưởng đến con đường.
Mẹ đã kể với con về cây chay này, kỷ niệm còn lại duy nhất của anh Tâm trồng cho mẹ trước khi lên đường nhập ngũ...
Nhưng mà việc lại rất cần, hay là mẹ xem có thể giúp người ta giải quyết vấn đề để làm đường mẹ ạ .... Anh Tâm, Mẹ còn đem cho Đảng, cho Nước được … (Nhạc tâm trạng).
Bà Mẹ Thính: (Nhìn Đặng suy tư chậm dãi nói) Mẹ biết, chủ trương của Đảng, chính sách của Nhà nước, của địa phương về xây dựng nông thôn mới. Mẹ già rồi không làm được gì, mẹ cũng muốn đóng góp một ít công sức với mọi người mà chỉ phiền nỗi sức yếu không làm được.
Nói như con thì đã chẳng có chuyện gì, chứ còn như mấy chú làm đường, sáng nay có đến gặp mẹ, các chú ấy đặt vấn đề mua của mẹ cây chay chặt đi để làm đường. Các chú ấy trả mẹ một triệu, rồi hai triệu.
Mẹ buồn lắm Đặng ạ, sao bây giờ cái gì người ta cũng quy ra tiền bạc? Một mình mẹ ăn uống là bao, có tiêu pha gì đâu, mẹ có trợ cấp của nhà nước, có xóm làng đùm bọc, có các con giúp đỡ.  Mẹ buồn vì các chú ấy coi thường mẹ quá, mẹ không bằng lòng. (Đứng lên, đi vài bước lên phía trước)
Thằng Tâm - mẹ đứt ruột đẻ ra, ông ấy không may mất sớm, mẹ nuôi nó một mình, nó chưa đầy 18 tuổi đã viết đơn tình nguyện đi giết giặc cứu nước, mẹ không giữ, mẹ đem nó cho Đảng để tham gia kháng chiến, ra chiến trường đánh thằng giặc Mỹ. Vì Tổ quốc nó đã hy sinh, mẹ đau như đứt từng khúc ruột, nhưng vì Nước vì non nên mẹ đau mà không tiếc, thì bây giờ mẹ  tiếc gì cây Chay hả con? Một cây chứ cả mười cây chay mẹ cũng cho.  Mẹ lấy tiền của các chú ấy để làm gì cơ chứ?
Đặng:  (Lặng người đi) Vâng ạ, chúng con đã không hiểu hết tấm lòng của mẹ, bây giờ thì con đã hiểu. Con thay mặt anh em, xin lỗi Mẹ và mong Mẹ tha thứ cho anh em chúng nó.
Mẹ ạ, anh em chúng con còn trẻ chưa nghĩ được gì nhiều đâu.
Doanh và Hợp: (Từ nãy đứng ngoài xa vội mà ngập ngừng bước vào) Mẹ ơi, chúng con đã hiểu cả rồi, chúng con có lớn mà chưa có khôn, chúng con thành thật xin lỗi Mẹ, mong Mẹ tha thứ cho chúng con, mẹ nhé.
Bà Mẹ Thính: (Trầm tư quay vào ghế) Bà con nhân dân mình có nhiều người tốt, cho dân, cho Nước chẳng tiếc gì đâu các con ạ. Kể cả phải hi sinh những điều lớn lao, to tát hơn nhiều ấy chứ.
 Ừ, các con đã nghĩ được như thế là mẹ mừng lắm rồi. Mẹ không tha thứ cho các con thì còn tha thứ cho ai.
Thôi, bây giờ các con ra chặt cây đi để mà làm đường cho kịp bàn giao công trình.
À, mà này, nghe mẹ dặn, rễ cây thì các con mang về đây cho mẹ, để mẹ biếu các bà cụ hàng xóm ăn trầu các con nhé. Đặng, (Đặng: Dạ) Con bứng lấy một đoạn rễ cây chay tốt, ươm vào phía trong vườn giúp mẹ.
Đặng: Chay trồng bằng rễ à mẹ?
Bà Mẹ Thính: Cha bố anh, chay là phải ươm bằng rễ con ạ.
Đặng, Doanh và Hợp: Vâng ạ, chúng con cảm ơn Mẹ, chúng con đi làm ngay đây Mẹ ạ.
(Bắt tay Đặng) Chúng em cũng xin lỗi anh và cảm ơn anh Đặng. Chúng em triển khai ngay đây!
Cùng nhau chào khán giả!