Thứ Bảy, 2 tháng 7, 2011

Câu đối tặng Thầy

       
         Ba năm học cấp III ở Tr­ường PTTH Tứ Kỳ, lớp tôi được Thầy Mạnh làm chủ nhiệm lớp. Sau khi học xong Đại học sư phạm, Thầy vào bộ đội và đã từng là một chiến sĩ giải phóng quân, tham gia chiến đấu trên các chiến trường. Sau khi đất nước thống nhất, Thầy  rời Quân ngũ rồi về trường làm chủ nhiệm lớp chúng tôi. Những năm ấy Thầy còn trẻ và rất điển trai, phong độ. Cánh phụ nữ chắc là cũng rất nhiều cô hâm mộ Thầy lắm, tuy nhiên không thấy Thầy chấm một ai.
Thầy Mạnh

Chúng tôi ra trường đi mỗi đứa một nơi, những tưởng sau đó Thầy sẽ xây dựng gia đình. Sau này quay lại thăm, vẫn thấy Thầy ở vậy. Nay Thầy đã ngoài 60, sức khoẻ không tốt lắm, tóc bạc, dáng gầy mà phong thái thì vẫn mộc mạc, mô phạm như xưa. Tình cảm của chúng tôi với Thầy sâu đậm lắm, nhưng trong lòng chúng tôi ai cũng hiểu,Thầy không muốn thấy chúng tôi tỏ ý thương cảm yếu đuối. Chúng tôi mỗi đứa một nơi, người xa thì xa cách, người gần thì bận bịu, do vậy chỉ thỉnh thoảng mới có điều kiện tới thăm Thầy chốc nhát.
          Thầy Tôi cũng có biết ít nhiều về chữ Hán Nôm, tôi nhờ ơn Thầy bôn ba khắp nẻo cũng võ vẽ học được vài từ ê a chữ hán, cũng đánh bạo viết tặng Thầy tôi hai vế đối. Nói thật, tôi nấn ná lâu rồi không dám nói với Thầy đâu, vì sợ Thầy chạnh lòng trắc ẩn hoặc mắng tôi là đứa trò hư vô lối. Nhưng lại nghĩ, sự chân thành có vô phép cũng nên bày tỏ cùng Thầy.
Câu đối thế này:

Hai câu trên có nghĩa là:
-Chữ mạnh không có chữ tử, đánh thêm nét phẩy như­ chữ bạch trên đầu bộ tứ thì thành chữ huyết.
-Chữ nguyễn khuyết bộ a (liễu leo), chữ nguyên còn lại biến bộ nhị đi thành hai chấm thì thành chữ tâm.
Vế trước có chữ Mạnh là tên thầy, vế sau có chữ Nguyễn là họ của Thầy. Phi, khuyết muốn nói cuộc sống của Thầy so với lẽ thường có điều gì đó chưa trọn vẹn. Chữ tử và chữ a ghép lại thành ra chữ “a tử” có nghĩa là đứa trẻ, muốn nói thầy làm nghề gõ đầu trẻ. Nhiệt huyết và thành tâm là phẩm chất của Thầy.
ý hai vế này nói rằng: Thầy Mạnh không có con cái nhưng đã bạc đầu vì nhiệt huyết với sự nghiệp, với học trò; Thầy họ Nguyễn, cả đời ở vậy đến nay vẫn chưa hề có bóng liễu leo nhưng với mọi người cho hết cả tấm lòng mình.
Câu đối này cũng chưa được gọi là câu đối hoàn chỉnh, thâm chí nó chưa được gọi là câu đối. Tôi cũng muốn mọi người chê nó một chút, có thể khen nó một chút, thêm bớt một chút, giá như­ về nó để nó giống y như cuộc đời của Thầy tôi vậy.

Thứ Ba, 28 tháng 6, 2011

Món ruốc trứng cho sinh viên

Nguyªn liÖu:
-Ruèc thÞt 30 g (2 nhóm)
-Trøng gµ 2 qu¶ (NÕu trøng vÞt 1 qu¶)
-Hµnh cñ 1 ®Õn 2 cñ.

C¸ch lµm:
-Hµnh b¨m nhá
-Cho ruèc thÞt vµo b¸t, ®Ëp trøng vµo.
Trén ®Òu 3 thµnh phÇn, khi nÊu c¬m ®· c¹n nưíc, cho b¸t ruèc trøng ®· trén vµo nåi c¬m, Ên xuèng mét chót, ®Ëy vung. C¬m chÝn, ruèc trøng còng chÝn.

C¶m quan:
-B¸t ruèc trøng në phång lªn như­ qu¶ bßng, vµng tư¬i.
-Mïi th¬m cña ruèc thÞt vµ trøng rÊt quyÕn rò.
-¨n víi c¬m vµ rau luéc qu¸ ngon.

Dµnh cho 2 ®Õn 3 ngưêi ¨n (Ngµy nµo còng ¨n lµ kh«ng gi÷ ®ưîc eo ®©u ®Êy ).

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2011

Ba trăm mười một

Một hôm ngồi cùng xe với anh họ tôi là cán bộ trong quân đội. Có một người điện đến cho anh trao đổi công việc. Nghe xong điện thoại anh bảo: Đồng chí Ba trăm mười một vừa gọi.

Tôi tuởng nghe nhầm hỏi lại: Ai cơ hả bác?

Anh mới kể: à, anh quen mồm gọi thế ấy mà. ở chỗ anh có một anh Thượng tá tên là Nguyễn Long Oánh, một hôm đi đám hiếu, chú trợ lý vào đăng ký đoàn viếng có ghi là Thượng tá Nguyễn Long Oánh làm trưởng đoàn. Một lúc sau, người giới thiệu dõng dạc đọc:

- Đoàn đại biểu thay mặt cho đơn vị H do Ba trăm mười một Nguyễn Lông Cánh làm trưởng đoàn vào làm lễ viếng, xin trân trọng kính mời đoàn!

Anh Nguyễn Long Oánh và anh em ở ngoài ngơ ngác, rõ ràng giới thiệu đoàn mình rồi, sao lại ba trăm mười một và một cái tên lạ hoắc tên là Cánh nào làm trưởng đoàn. Lúc sau mới té ngửa ra là chữ Thượng tá mà đồng chí trợ lý viết theo ký hiệu quân sự là 3// được người giới thiệu đám tang do không hiểu ký hiệu nên đọc là 311, còn Nguyễn Long Oánh thì  viết láu khuyết góc chữ O nên đọc thành Nguyễn Long Cánh. Nhưng tiếng loa trầm trầm nên nghe như là Nguyễn Lông Cánh.

Hôm ấy mặc dù đi đám hiếu nhưng trên đường về mọi nguời cứ bấm nhau mà không dám cười. Từ đó bọn anh cứ gọi trêu anh Oánh là Ba trăm mười một Nguyễn Lông Cánh

Đúng là chuyện nhầm lẫn hy hữu “trong quân sự”.

Lần sau các bạn ghi văn bản phải cẩn thận hơn nhé.