Quanh năm sắt thép vữa vôi
Ngẩng đầu bỗng thấy trăng trôi qua đầu
Chị Hằng ở tận đẩu đâu ?
Xây nhà thật bổng bắc cầu lên thăm.
Chỉ xin chị một mảnh trăng
Đem về rèn dũa làm thành cái bay
Yếm đào một dải xin vay
Buộc treo quả dọi, ngắm xây thẳng hàng.
Gửi nhờ chị một cái thang
Khi nào nhớ thợ chị mang xuống giùm
Xuống thì nhớ xuống chiều hôm
Đừng xuống buổi chợ chẳng thèm đón đâu
Xuống rồi thì ở thật lâu
Ba mươi, mùng một mùa sau hãy về.
Chẳng mơ nên nghĩa phu thê,
Nhưng mà muốn ở đừng về thì thôi.